Thằng Mục đi khám bệnh

Thằng Mục đi khám bệnh
Thằng Mục đi khám bệnh

Nghe nói thành phố có phòng khám đa khoa cực hay, Mục lấy tích kê rồi vào gặp bác sỹ.
Bác sĩ nói:
– Sau khi trắc nghiệm, nếu anh bị trừ trên 5 điểm là khùng phải đi điều trị; trên 8 điểm là khùng nặng, bắt buộc chữa bệnh. 10 điểm là điên vô phương cứu chữa.
Mục nhất trí và ngồi vào bàn.
Bác sĩ hỏi:
– Anh lấy vợ chưa?
Mục trả lời:
– Có vợ rồi.
Bác sỹ:
– Trừ 1 điểm, chỉ bọn tâm thần mới lấy vợ.
Bác sỹ hỏi tiếp:
– Vợ anh có đẹp không?
Mục trả lời:
– Vợ tôi rất đẹp.

Thằng Mục đi khám bệnh
Thằng Mục đi khám bệnh

Bác sỹ nói:
– Trừ 2 điểm vì quá khùng! Trả lời như thế là bị nhồi sọ hoặc nịnh nọt.
Bác sỹ hỏi tiếp:
– Vì sao anh lấy vợ, tình yêu hay tình dục?
Mục trả lời:
– Vì tình yêu.
Bác sỹ nói:
– Trừ 2 điểm vì vớ vẩn, cái đó cuộc đời làm gì có.
Bác sỹ lại hỏi:
-Tại sao anh yêu thương những đứa con của mình?
Mục trả lời ngay:
– Con mình dĩ nhiên phải thương.
Bác sỹ nói luôn:
– Câu này trừ 2 điểm vì ngu, nếu anh chưa xét nghiệm ADN thì sao biết con ai?
Bác sỹ hỏi tiếp:
– Anh nghĩ bố vợ là người đáng kính trọng hay không?
Mục bực quá nói:
– Mày hỏi ngu lắm bác sỹ ạ!
Bác sỹ đáp lại:
– Chính anh ngu, vì nếu chưa giám định ADN thì làm sao anh biết ai là bố vợ để kính trọng. Trừ anh 1 điểm.
Bác sỹ lại hỏi:
– Nếu vợ anh chửi anh thì anh có bỏ nó hay không?
Mục trả lời:
– Tôi không bỏ vì cái đó nhất thời, cô ấy sẽ nghĩ lại.
Bác sỹ ghi vào sổ:
– Trừ tiếp 1 điểm vì ngu, đàn bà là thứ không bao giờ nghĩ lại.
Bác sỹ hỏi câu cuối cùng:
– Theo anh trên đời ai thông thái nhất?
Mục trả lời:
– Bác sỹ là thông thái vì biết được ai ngu ai khôn.
Bác sỹ kết luận:
– Trừ thêm 1 điểm. Ở đất nước này anh không bao giờ biết ai ngu ai khôn. Biết không? Nên anh có thể về nhà vì anh vô phương cứu chữa.